Các anh các chị ngồi cao
Xênh xang chức tước mà sao vô tình
Nhớ thời : cái thủa chiến chinh
Đạn bom cày xới nước mình chia hai…
Chúng tôi nước mắt chẩy dài
Thương cha nhớ mẹ sắn khoai qua ngày
Chiến trường một dạ hăng say
Đánh Mỹ diệt Ngụy mong ngày về quê…
Cuộc đời người lính nhiêu khê
Mười người xung trận…
khi về còn hai
Gian nan vất vả kéo dài
Nỗi đau bệnh tật mấy ai tỏ tường …
Đạn , bom , hóa học tai ương
Tuổi già ôm hết chẳng nhường cho ai
Sống nay ai biết …chết mai
Mong thêm trợ cấp cổ dài như chim…
Lính kêu QUAN vẫn im lìm
Đồng tiền Quan chẳng cho tìm xuống dân
Ba đồng trợ cấp dậm chân
Làm sao đủ để nuôi thân lúc già…
… AI TRỒNG LÊN QUẢ LÊN HOA
… AI HY SINH ĐỂ ÔNG BÀ XÊNH XANG
Họ …tăng mà thấy rộn ràng