Trong xã hội hôm nay, giữa muôn vàn ngành nghề khác nhau, nghề giáo vẫn luôn được trân trọng như một nghề cao quý, thầm lặng mà thiêng liêng. Đặc biệt là những người giáo viên mầm non – những người gieo hạt đầu tiên trên cánh đồng tâm hồn non nớt của trẻ thơ. Trong số đó, cô giáo Trương Thị Thanh Tâm là một tấm gương tiêu biểu, người đã dành 24 năm không quản nhọc nhằn, âm thầm cống hiến cho trẻ nhỏ ở độ tuổi 2–3 tuổi, lứa tuổi cần sự chăm sóc tận tình và yêu thương nhất.
Với hơn hai thập kỷ làm nghề, cô Tâm đã trở thành người mẹ hiền đúng nghĩa của hàng trăm, hàng ngàn em bé từng bước đi qua giai đoạn đầu đời ở mái trường mầm non. Là người trực tiếp chăm sóc các bé nhỏ nhất trong nhà trường, cô hiểu rằng, công việc của mình không chỉ là dạy học, mà còn là làm mẹ, làm bạn, làm chỗ dựa tinh thần cho các con trong những năm tháng đầu tiên rời xa vòng tay cha mẹ. Vì thế, cô luôn tận tâm chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ của học sinh, như cách một người mẹ chăm sóc con ruột của mình.
Cô Tâm đến lớp từ rất sớm, chuẩn bị chu đáo từng chiếc khăn mặt, từng bộ đồ dùng cá nhân của mỗi bé. Lớp học lúc nào cũng sạch sẽ, ngăn nắp – không chỉ bởi sự gọn gàng, mà còn bởi sự ấm áp, dịu dàng mà cô mang đến cho từng góc lớp. Khi đón trẻ vào lớp, cô luôn dành ánh mắt yêu thương, bàn tay vỗ về nhẹ nhàng để các con cảm thấy an tâm. Những ánh mắt còn hoang mang, bỡ ngỡ, chỉ cần được cô ôm vào lòng là dần trở nên dịu lại.
Trong từng tiết học, cô Tâm không ngừng sáng tạo để trẻ được “học mà chơi, chơi mà học”. Những tiết nhận biết màu sắc, chữ cái, con vật… được cô biến thành những câu chuyện gần gũi, trò chơi sinh động. Cô không ngại ngồi bệt xuống sàn, hóa thân thành nhân vật hoạt hình để dẫn dắt trẻ vào thế giới tưởng tượng đầy kỳ thú. Mỗi tiết học là một hành trình khám phá, nơi cô giáo là người dẫn đường, còn học sinh là những hành khách nhỏ đang tập làm quen với thế giới xung quanh.
Cô Tâm đặc biệt chú trọng đến việc giáo dục kỹ năng sống cho các con ngay từ những việc nhỏ nhất: cách chào hỏi lễ phép, biết xếp hàng, biết nói cảm ơn – xin lỗi, biết tự cầm thìa ăn, tự cởi dép để lên giường ngủ trưa. Với những em bé chậm thích nghi, cô không thúc ép mà kiên trì, từng ngày nhẹ nhàng rèn luyện, khích lệ, để các con phát triển đúng với nhịp độ riêng của mình.
Sau mỗi buổi học, khi các con đã về hết, cô Tâm lại ngồi bên sổ theo dõi để ghi chép tỉ mỉ từng tiến bộ, từng biểu hiện đặc biệt của học sinh: hôm nay bé ăn được bao nhiêu cơm, bé ngủ có sâu giấc không, bé có tỏ ra sợ hãi hay vui vẻ trong các hoạt động… Những dòng ghi chú ấy thể hiện sự sát sao, tận tụy của cô trong việc theo dõi từng bước trưởng thành của trẻ – một công việc đòi hỏi tâm huyết và tình yêu thương vô điều kiện.
Với những đóng góp bền bỉ, uy tín và trình độ chuyên môn vững vàng, cô Tâm được Ban Giám hiệu nhà trường tin tưởng giao nhiệm vụ Tổ phó chuyên môn khối nhà trẻ. Đây không chỉ là sự ghi nhận năng lực, mà còn là trọng trách cao cả. Ở vai trò này, cô luôn tích cực tham mưu chuyên môn, xây dựng kế hoạch giáo dục phù hợp lứa tuổi, tổ chức các buổi sinh hoạt tổ chuyên đề, hướng dẫn giáo viên trẻ nâng cao kỹ năng và nghiệp vụ. Những giáo viên mới vào nghề, bỡ ngỡ trước lớp học với gần ba chục bé nhỏ, luôn tìm đến cô như một chỗ dựa vững chắc. Cô không ngần ngại chia sẻ từ những điều cơ bản như cách bế trẻ, thay tã, xử lý trẻ biếng ăn, đến cách ứng xử với phụ huynh một cách chuyên nghiệp và nhân văn.
Cô giáo Trương Thị Thanh Tâm không chỉ là người giỏi chuyên môn, tận tâm với học sinh, mà còn là một đồng nghiệp mẫu mực, một người truyền cảm hứng tích cực cho tập thể sư phạm. Điều đáng quý là sau từng ấy năm công tác, tình yêu nghề trong cô vẫn luôn nguyên vẹn. Cô từng nói: “Nhiều người nghĩ làm giáo viên mầm non là cực, là áp lực, nhưng với tôi, mỗi ngày đến lớp là một ngày hạnh phúc. Nhìn các con vui vẻ, tiến bộ, biết yêu thương và sẻ chia – đó là phần thưởng lớn nhất với người giáo viên.”